Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

Viết lúc 0 giờ!

Ly cà phê trằn trọc lúc nửa đêm
Lặn lội kêu gào trong bộ pijama thuần túy mùi đàn ông

Đánh thức một suối tóc còn ngủ yêu
Không gian sực mùi bồ kết

Với tay tắt ngọn sáng tầm thướng
Tránh nhìn nỗi cô đơn hằn lên bức tường lỗ chỗ
                                   những điên cuống hối tiếc

Úp mặt xuống chiếc gối đôi đơn chiếc
Thèm một cốc quên
Dù trong nhà mảnh vỡ ngày càng nhiều thêm
Sau mỗi lần thêm nhớ
Sá gì - một mảnh pha lê vỡ
Ngày em đi...


Nguyenzz - ??/??

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét