Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Chớm Hạ


... mới chớm hạ mà nắng như thiêu đốt, từ quãng 11h trưa đổ đi, ngồi trong nhà nhìn ra ngoài đường thấy không khác gì chúi mắt vào ngọn lửa đèn xì etilen - chói chang và nhức nhối. Trái Đất cứ nóng dần lên thì phải, nghe đâu đó là vì một cái gì đó... anh không quan tâm. Nóng như thế này anh chỉ quan tâm đến Bia... Chính Ngọ.
Con phố vắng teo, thảng hoặc có một chiếc xe máy phóng vèo qua, người ta chạy như nắng đuổi và anh định nói với theo rằng "chạy Trời không khỏi nắng" nhưng rồi kịp khựng lại khi nghĩ đến hàm răng không còn tốt lắm của mình. Nhưng anh cứ lấn cấn nhiều lắm, có nhiều triết lý trái ngược nhau nhưng cái nào cũng đúng là sao?
Kéo đôi cánh cửa xếp nặng nề lại, khóa chặt. Trùm chiếc áo lên đầu, anh chạy vội về góc đường, nơi treo tấm biển: Bia Hơi và Vịt Lộn. Không hiểu sao người ta chỉ đặt có vậy trong khi quán còn rất nhiều đồ nhắm khác. Có lẽ cũng giống như anh treo biển: Phần Mềm Máy Tính trong khi chỉ sống bằng việc bán đĩa tàu. Bia Vinh rất ngon, có thể với một số người nó là hơi nặng. Anh đi nhiều nơi, không biết được nhiều điều  nhưng vị bia của nơi nào anh đã qua anh cũng đều nhớ kĩ... không nơi nào có Bia ngon như thành phố của anh.
Quán mát mẻ như bộ đồ cô chủ nhỏ. Xúng xính cười khi nhận ra anh. Tất nhiên là một số cặp mắt đỏ ngầu khác ở đâu đó trong quán cũng đang hướng về một người mới đến, cách tốt nhất là anh cười, và anh ban phát đều cho tất thảy. Dù sao anh cũng không bị một thằng say nào đó đánh vì đã cười chào nó.
Anh tợp một ngụm lớn, chiếc cốc vơi đi quá nửa, cái lạnh chạy ào qua cổng họng, rí rách trôi qua vùng ngực, mát mẻ khôn tả. Vị bia đườm đượm thơm. Quả trứng đập ra bát còn nóng hổi, một con Vịt con đang ôm lấy khoảnh noãn hoàng chín vàng, rắc lên chút bột canh, vài sợi gừng tái mỏng, nhặt lấy đôi lá răm xanh mướt, đưa lên miệng cắn ngang.  Vị ngọt, vị cay, vị mặn, vị nồng quện vào nhau tứa  nước bọt. Lại với tay cầm cốc bia lên, khi ánh mắt đi ngang bát trứng, anh bắt gặp ánh mắt trân trối của chú Vịt con. Anh hỏi thử mình: nó đã là một sinh linh chưa? Khi nước nóng ùng ục quanh vỏ, nó có quẫy đạp được lần nào? Anh rợn mình nhớ đến dáng em len lén đi vào dốc Bưởi. Quả trứng hình như có cả mùi máu tanh...

Posted: Feb 3 2006, 05:17 AM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét