Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Đoản khúc Tháng Ba

Ừ, ai đó vừa nói ..."thoáng cái sắp cạn tháng Ba". Để thở dài nuốt hết ly cocktail Lặng Lẽ, tôi chưa bao giờ biết đến cốc-tai, họa chăng thì biết cốc-đầu, chỉ tại anh chàng Thợ Săn Nhân Chính này khiến tôi pha Vodka vào rượu cần xứ núi rồi đặt tên như vậy...
Nếu không ai đó nói, chắc gì tôi đã nghĩ mình đang sống giữa tháng Ba - liu riu rét. Thế mới biết, đôi khi chung quanh cũng chẳng nghĩa lý gì.
Chung quanh chẳng có nghĩa lý gì! Đó là câu người đương yêu thường nói, mà tôi thấy mình nào phải đương yêu. Chuyện tình cảm của tôi viết sang tiếng Anh đều phải thêm đuôi ed, văn pháp gọi là thì quá khứ.
***
ED!
Trưa, gà gật trên chặng đường lên núi, chuông điện thoại reo, con số lạ. Một cái tên như bao cái tên khác gõ vào tai, tôi nhận nhầm là cô bạn học, hỏi "thằng bé thế nào?"
Em cũng nhầm câu hỏi, và em trả lời "từ lúc anh đi, đã có thằng bé nào đâu!".
Hồi tôi là "thằng bé",tôi nào vô tâm, cuối tháng Ba có sinh nhật một người...
***
Chiều, xuôi về trấn nhỏ, mân mê điện thoại trên tay,chờ thêm một cú phone biết chắc là không còn có nữa, nghịch danh bạ, thấy  một nickname...
Cũng dạo này năm ngoái tôi viết trên chuyến xe đò ngược chiều xứ Bắc.
"Tháng Ba thơm ly Bát Bảo ven đường
Cái rét hây hây tô má em hồng đượm"

Tôi dợm bấm máy lại thôi, "nghe thêm chi một tiếng thở dài".
***
"Đánh Thức"- cậu em tôi viết thế. Nó chứa ầng ậc trong dòng máu cái sục sôi tôi một thời nông nổi. Tôi biết nó nghĩ gì, nó đau gì và muốn nói gì. Muốn chia sẻ, nhưng không có Icon nào như thế. Thằng Em ơi! mày hãy nghĩ về một nụ cười buồn trên gương mặt xương xương...
Tôi vừa nhận tin nhắn.
" Online sao không nói gì, em chờ này.
Vợ
."
 
Posted: 21-03-2007, 10:02 PM
 
 
 
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét