Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010

Cảm xúc vùng cao (I)

Anh viết thư này khi đã trở về quê hương sau chuyến đi Cao Bằng vừa rồi. Anh không đi cùng đoàn các em, cũng không đi cùng đoàn bác gì đấy bạn em.Tại vì quê anh không có chuyến xe lên Cao Bằng, anh phải bơi dọc theo biển vào mũi Cà Mau sau đó bắt ghe lên Sài Ghềnh rồi đi chuyến Tp Hồ Chí Minh - Cao Bằng ở bến xe Miền Đông. Xe có máy lạnh em ạ, cả tivi nữa. Họ chiếu phim gì người bay như chim em ạ. Đông vui đáo để. Xe chật, anh ngồi lên đầu một chú người dân tộc Sán Dìu. Lúc xuống xe chú ấy bảo "được mỗi lần này nhẹ đầu, lần trước toàn đứa béo". Anh cũng tay bắt mặt mừng với chú ấy, hẹn lần sau nếu xe rộng rãi hơn anh sẽ chỉ ngồi lên vai thôi. 
Đến Cao Bằng anh đi bằng phương tiện thô sơ nhưng cũng có bốn bánh như Jolie hẳn hoi. Có điều xe anh chạy một đoạn lại rải xuống đường một cục gì đen đen ấy. Thối cực! 
  
Anh vào tận bản. Thuê mãi phòng không được. May có ông già làng râu dài dài trăng trắng í, ông ấy rủ về nhà. Ông bảo nhà sàn của ông rộng, hai tầng hẳn hoi. Nhường anh một tầng. Anh ngủ tầng dưới với mấy con trâu. Họ có cái luật là khách ngủ dưới mà thích con gái chủ nhà thì lấy que chọc lên, đúng đít cô nào thì kêu tên cô đấy là cô ấy xuống ngủ cùng. Anh chọc được ba lần, gọi ba lần, hôm sau anh thức dậy lúc con gà lên ổ. 
Ngày hôm sau nữa anh bắt đầu đi viết phóng sự, vì sợ thối nên lần này anh cưỡi ngựa. Con ngựa gầy như anh, mà em thì biết anh thế nào đấy. Đoạn đường bằng thì anh leo lên lưng nó. Đến đoạn nào dốc thì anh cõng nó lên sau lại đi tiếp, lúc này thì anh đi song song với nó. 6 chân vẫn nhanh hơn 4 chân mà. Đi thế buồn! Anh kiếm chỗ vui vui chơi thì bất thình lình có con suối hiện ra. Nghe đâu suối này do ông gì họ Lê khơi mạch nên lấy ên ông ấy đặt luôn. Ông ấy tên là Nin hay là Lin gì đó. Nờ lờ nẫn nộn nên anh không nhớ rõ lắm. 
Đến suối thì anh thấy nhiều người xuôi mình đang bu quanh một người con gái. Cô này chắc bị nhiệt nên cứ ở ỳ dưới nước không lên. Có anh gì mặc quần đùi tím xuống núm tóc kéo lên bị cô chửi cho bảo là đồ" Viện Cá" mãi sau anh mới biết là Ngố bạn em với cả tình yêu của cổ.
Lân la lại nói chuyện nhưng nghĩ mình không đẹp lắm nên anh giấu mình là NguyenZZ, chỉ bảo là dân du lịch giang hồ, thì nghe Ngố kêu ca rằng có cô bạn nói lên sao mãi không lên. Vậy nên anh mới biết là em sắp lên Cao Bằng đấy chứ.
Anh quyết định ở lại vài hôm để đợi em, nhưng cứ đêm ngủ thì lại bị gậy ở tầng trên chọc xuống, sợ không kham hết cả 14 cô con gái nhà ông già làng nên anh đành về luôn. bài phóng sự cũng hòm hòm rồi.

Chắc giờ này em đã lên đến Cao Bằng. Anh gửi kèm trong thư đôi ủng đấy nhé, tìm kĩ sẽ thấy. Không thì chắc cô bưu điện lấy rồi. Em mua một đôi mà đi dạy trên rừng. Vắt nhiều lắm em ạ.
Chúc em dạy vui! 
Anh rất vui...!
NguyenZZ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét