Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Phản Thơ

Thơ ơi thơ! Tháng ngày cần cóc gì tên.
Cứ chia béng thành hai mùa nóng lạnh
Mùa ngắm em - bikini lấm cát vàng óng ánh
Mùa rúc vào chăn thủ thỉ với nhân tình.

Suy cho cùng, khi câu chữ vô sinh
Không đẻ nổi  một câu thực lòng muốn nói
Ngồi làm thơ bỗng thấy mình có tội
Hà cớ gì đày đọa mắt người ta

Ngẫm cho cùng, người đời vốn điêu toa
Họ không thích- mình hóa thằng giả dối
Ăn nho xanh họ trách mình hái vội
Nho chín mọng đầy vườn cáo ham hố gì đâu!

Nói cho cùng, cứ chốt béng một câu
Gái đã trói! Thơ đê'.k phòi ra được.

Posted: 16-04-2007, 10:27 PM     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét