Đôi giầy cõng một khối buồn
Nặng nhọc lê về phố cũ
Gỡ nhẹ khối buồn một bên
Lặng nghe khúc ca mùa gió
Mài vẹt thâu mình đi tìm một thủa
Quay về hai nửa tả tơi
Cây liễu xanh giờ như cô vũ nữ hết thời
Nhớ nghề xoay tấm thân gầy lả lơi theo gió
Lỗi nhịp rồi... có nhận ra đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét