Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Ngựa hoang

Em vẫn là như thế tự bao giờ
Mê mải kiếm những đồng cỏ mới
Tôi - cánh rừng hoang
- em ghé qua một lần mệt mỏi
Nơm nớp sợ ngày em đi.

Là một cánh rừng hoang nên tôi chẳng có gì
Tôi vẽ cho em những mơn xanh trên hoang tàn sỏi đá
Tôi uốn cong mình cho em thấy con đường khác lạ
Em thích thú kiếm tìm... tôi lún ngập trò chơi

Đám mây mỏng manh không che nổi mặt trời
Tôi vẫn biết .. một ngày kia sẽ đến!
..................................................

Tôi trở về nguyên bản của riêng tôi!
Không còn mơn xanh cho em thấy nữa rồi .
Không còn nữa những gập gềnh khúc khuỷu
Ngỡ rằng em lặng lẽ bỏ đi thôi!

Chần chừ lắm phải không ?
Chú ngựa hoang!
Dù sao nơi đây cũng nhiều kỉ niệm
Tình là lưu luyến
Nửa vương nửa bỏ khó đành

Những miền đất em đã qua ...
Những miền đất em chưa ghé tới
Đang vẫy tay mời gọi
Em không là của riêng ai!


Đi đi em!
Tôi chẳng thể van *******
Hãy cứ đến những miền em muốn đến
Đến một lúc nào bước chân mỏi mệt
Hãy quay về với cánh rừng xưa
Tôi sẽ rộng vòng
tay để đó trông chờ
Nhưng chẳng còn ai ngoài em vào được nữa
.......................................
Tôi sẽ trồng những thảm cỏ xanh
Tôi sẽ vun cho hoa rộ trên cành
Tôi sẽ hoá mênh mông và hun hút
Chỉ để mắt em long lanh.
......................



giá mà em là em của ngày xưa!

Posted: 13/11/2004 08:21:58

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét