Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2010
Ba mảnh rách nát
Em hỏi ta :"sao không yêu như Trịnh?"
...khi tay em vò nát một góc ga giường.
Em ơi Trịnh sống vô thường...
Em khóc -...bởi em biết làm thơ
Còn với ta em từa tựa một bài thơ
Vô vị !!!
*******
Nàng õng ẹo khi ta vừa bước đến
Cố tình kéo trễ chiếc váy ngủ Ve-ra (chắc nàng tưởng thế là khêu gợi lắm)
Anh ơi! nghe bảo tắm ở SAPA làm da thêm trắng ...
OK - Anh đưa em đi! (trộm nghĩ: may hôm qua đội MU thắng)
Giả lả em cười ... và bắt đầu chỉ cho tôi những vùng tắm mãi chẳng hết đen.
Đêm làm việc của đêm , đồng tiền thức giấc .
*********
Lâu quá chẳng về cùng em
Đôi mắt đen của những ngày cùng nhau chơi cút bắt
Làn da màu bánh mật ngời nắng quê nhà
Em chào ta bằng điệu dân ca (dĩ nhiên khác xa dòng vô thường của Trịnh)
Chở em bằng con Vec-pa cũ xì máy kêu xình xịch
Đi về phía cánh đồng làng ...
Xuân vừa sang
Mùi hương chanh giữ vườn chanh ngào ngạt
Ta chẳng cần van xin như Nguyễn Bính
Hạnh phúc đã bồng bềnh ....Chân quê!
---------------------------------------------------------------------------------------------
NguyễnDuyNguyễn
---------------------
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét